Đăng nhập hoặcđăng kýđể tham gia thảo luận trên diễn đàn




    You are not connected. Please login or register


    Bài viết : Trái tim nhiều ngăn


    Bài viết thứ :1
    Đăng vào:Mon Oct 14, 2013 3:30 pm

    [MC]masato

    [MC]masato

    [MC]masato
    Em cứ băn khoăn cách xưng hô chẳng giống ai của tôi. Không phải “Tôi và bạn” cũng chẳng giống cách gọi tên sóng đôi mà các đôi tình nhân hay gọi nhau “anh - em”. Một sự ghép lệch pha giữa hờ hững và tình cảm “tôi – em”. Có lẽ vì thế mà tôi và em mãi đi trên hai con đường song song không có giao điểm là một cuộc tình nồng cháy mà tôi và em là hai nhân vật chính.


    Tôi không có tâm hồn lãng mạn như Tagor để viết nên những lời ví von bay bổng làm em ngất ngây mỗi buổi trưa hè “Nếu đời anh là hạt ngọc - Anh sẽ đập tan ra hàng trăm mảnh để xâu thành - một chuỗi hạt và quàng vào cổ em - Nếu đời anh là một đoá hoa dịu dàng bé bỏng - Anh sẽ tách ra khỏi cành và cài lên mái tóc em”.


    Tôi cũng không thể đốt cháy hết mình vì tình yêu cháy bỏng như Puskin: “Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng - Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen” - bởi vì tôi không phải là một thi sĩ. Nhưng khi yêu em, tôi đã trở thành một thi sĩ, nghệ sĩ lúc nào không hay biết. Những bài thơ tình viết tặng riêng cho em khiến tôi trằn trọc suốt đêm khuya. Mỗi buổi tối, tôi chỉ nghĩ đến việc chọn một bông hồng đỏ tặng em vào mỗi buổi sáng làm con tim tôi thao thức. Mỗi ngày, tôi mong được nhìn thấy em, mong được ngắm nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt em. Và tôi mong.. mong được bên em mãi mãi.



    “Hãy cho tôi một ngăn một ngăn nhỏ trong một ngàn triệu ngăn trái tim em!


    Hãy cho tôi tình yêu tình yêu nhỏ tôi xin làm lá cỏ xót lòng em”


    Một ngăn trong triệu ngăn có lẽ là quá nhỏ bé phải không em. Với một triệu ngăn tình yêu thì chưa chắc em sẽ đếm xỉa đến ngăn bé nhỏ của tôi. Nhưng tôi chỉ ước có thế. Được đọng lại một chút gì trong em, trong trái tim em. Khi trái tim em đau, khi lòng em buốt giá tôi nguyện làm “lá cỏ” che chở cho em.


    Tôi không đòi hỏi gì ở em. Với tôi chỉ cần thế là đủ. Em không yêu tôi. Em hờ hững với tôi. Chẳng sao. Chỉ cần tôi yêu em là đủ. Em không yêu tôi nhưng em không có quyền cấm tôi yêu em. Em đã giết chết anh chàng lãng tử trong tôi, hạ gục cái tôi sĩ diện và kiêu hãnh của tôi bấy lâu. Và một ngày tôi nhận ra rằng tôi đã quá yêu em:


    “Một ngàn người yêu em trong đó có tôi.


    Còn mười người yêu em trong đó còn tôi.


    Còn hai người yêu em người kia rồi sẽ ra đi, tôi thì ở lại”


    Nếu Puskin chỉ có thể “Cầu em được người tình như tôi đã yêu em”, thì tôi - một con người bình thường nhưng dành trọn vẹn trái tim cho em có thể khẳng định rằng tôi là “người duy nhất ở lại” khi bên cạnh em không còn ai nữa. “Ngàn người” , “mười người”, “hai người” hoặc là duy nhất một người thì trong tập hợp ấy lúc nào cũng có một phần tử là tôi. Đó không phải là lời nông nổi của một trái tim loạn nhịp mà là tiếng lòng chân thành của trái tim đi tìm “chân lí tình yêu”!


    Bây giờ em đang bên ai đó mà không phải là tôi. Và ở nơi đây tôi đang hướng về em với một nỗi khát khao cháy bỏng. Tình yêu!! Sao mà hai tiếng đơn giản ấy bây giờ trở nên diệu kì đến thế. Tôi không có những lời đường mật, vị ngọt đôi môi để ru ngủ trái tim mà chỉ có một trái tim chân thành, trọn vẹn dành riêng cho em và chỉ mình em thôi. Và dù chỉ là một ngăn bé nhỏ bị lãng quên trong trái tim em thì tôi cũng luôn muốn nói với em rằng: “Tôi yêu em!”.

    Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

    Permissions in this forum:
    Bạn không có quyền trả lời bài viết

     
    • Free forum | Nghệ thuật | Thú vui | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất